Thứ Tư, 21 tháng 2, 2018

BẾN XUÂN - thơ Nguyễn Hồng Hải


Bến Xuân
Nguyễn Hồng Hải
 
Trở lại bến xuân xưa
Hoa rụng trắng dòng sông kỷ niệm
Bất chợt gặp chuyến đò rời bến
Tôi chỉ kịp nhìn theo mái tóc quen...

Chỉ thấy xa mờ dáng nón em nghiêng
Vô nghĩa một mùa xuân hò hẹn
Cỏ xanh rối bước chân người đến muộn
Sương giêng hai, hơi thở nghẹn con đường

Có trách gì đâu dẫu người ấy là em
Đành tiếc quá cái thời mình trẻ thế
Phút ngây thơ hóa chớp nguồn mưa bể
Để bây giờ lặng lẽ trông sang

Mưa xuân bay buồn như kiếp lang thang
Tôi đứng rút từng sợi hồn lên mắt
Kỷ niệm cũ ướt nhòa câu hát
Câu hát của người trở lại bến xuân xưa...
 
N.H.H 
 
 

4 nhận xét :

  1. Trời còn làm mưa rời, cho tình con tươi tươi nồng nàn ...

    Chúc Tễu và gia đình năm mới An Khang Thịnh Vượng, Cám ơn Tễu đã mở thi đàn nho nho cho kẻ hành khất này được hưởng chút hương lây.

    Trả lờiXóa
  2. Bài thơ hay quá! Tựa là Bến Xuân, cứ ngỡ sẽ là bài thơ vui, nào ngờ cũng "xuân" đấy, nhưng "xuân" thì sang sông còn mình thì đành dừng lại ở "bến", vì... "đến muộn"!

    Hôm cuối tuần rồi, tiếc nuối sự ra đi của nhạc sĩ Phạm Duy, tôi mở Youtube xem lại một chương trình trò chuyện với nhạc sĩ và giới thiệu những bài hát tiêu biểu qua từng chẵng đường sáng tác của ông. Có một chỗ, người MC (là bác Đỗ Văn một thời của đài BBC) hỏi duyên do nào đã thúc đẩy Phạm Duy viết Đạo ca và Thiền ca. Nhạc sĩ trả lời rằng ngẫm nghĩ mấy chục năm đất nước điêu linh vì chiến tranh, xã hội rúng động vì những biến chuyển thời cuộc dữ dội, lòng người Việt thì tan nát vì biết bao thương đau..., ông nghĩ rằng dân tộc minh chỉ có thể được chữa lành nhờ hai thứ: tôn giáo và nghệ thuật. Vì thế mà ông viết những ca khúc mang màu sắc tôn giáo.

    Tôi đồng ý với bác Phạm Duy, dù tôi thích gộp chung lại hơn, gọi điều sẽ chữa lành chúng ta bằng cái tên chung: "văn hóa". Thành ra bây giờ đọc một bài thơ Việt hay, nghe một ca khúc Việt hay, xem một phim Việt hay... tôi thích lắm và mừng lắm. Dù qua cái tuồi yêu đương mơ mộng rồi, nhưng bài thơ tình nhẹ nhàng trên vẫn làm mình rung cảm, cảm cái đẹp mong manh của phận người!

    Mong sao từ thời điểm này trở đi, người Việt chúng ta chung tay mở ra được một bầu trời văn hóa mới, đẹp tươi rực rỡ, vừa xứng tầm với nhân loại thời đại này, vừa xứng đáng với phẩm giá của Con Người Muôn Thuở.

    Trả lờiXóa
  3. Tựa đề " Bến Xuân " làm tôi nhớ tới bài hát ' Bến Xuân " của Văn Cao & Phạm Duy . Một bài hát mà chắc rất nhiều người biết và ưa thích . Đọc xong bài thơ Bến Xuân của Nguyễn Hồng Hải, tôi tìm ngay trên Google và bật bài hát lên nghe , vừa thương vừa nhớ hai nhạc sĩ tài hoa . Thương Văn Cao nhiều hơn và thương cho cả Tổ Quốc thân yêu !

    Trả lờiXóa
  4. Chẳng lẽ ôm lòng chờ đợi mãi
    Cô đành lỗi ước với tình quân.

    Trả lờiXóa